Chị đồng nghiệp dâm đãng
....
Sau khi tốt nghiệp, tôi nhận công tác về 1 công ty abc… để làm việc, lương bổng, chế độ hậu mãi cực tốt. Tôi làm ở văn phòng nên hầu hết các chị em đều tập trung ở phòng hết, mà thật tệ, tại sao các chị ý đều đẹp, đẹp 1 cách khó chịu.
Tôi đã lập gia đình, có 1 con, vợ tôi cũng rất xinh, cao 1m7 lận. Nhưng tính khá men, còn chuyện giường chiếu thì dường như không có cảm xúc lắm, vì vợ tôi không ham muốn lắm, nên sau khi có em bé, chúng tôi dường như rất ít quan hệ.
Chị Thủy làm ở phòng tiền lương, tôi làm ở phòng nhân sự, làm mảng quản trị tổng hợp. Chị Thủy khá đậm người, cao, thuộc thế hệ 8x, chị ấy cực xinh chứ không phải dạng xinh vừa vừa, da trắng, căng, mịn, người cực đầy đặn. Chị Thủy từng là người nơi này, chị có 1 quá khứ vô cùng hào hùng. Chị ấy từng ngủ với khá nhiều người đàn ông ở Công ty khi còn làm là dự án, toàn với Lãnh đạo cấp cao của Công ty. Thời đó có thể là do tiền để đi học (lúc đó chị mới học lớp 12, chuẩn bị đi học chuyên nghiệp), do sự xa hoa của các bậc tiền bối khi còn ở đây…. Rồi đùng cái, chị ấy có bầu với 1 anh Trưởng phòng kế hoạch. Họ lấy nhau trong sự phản đối kịch liệt của nhà trai. Bẵng đi 1 thời gian, cũng 7 năm trôi qua, mọi quá khứ cũng bị nhạt nhòa, hoặc không ai dám nhắc lại trước anh Trưởng Phòng. Đó là 1 quá khứ tồi tệ, một thời chơi bời, không có điểm dừng, mà họ bắt buộc phải trả giả.
Tôi biết về chị qua những câu chuyện của đàn anh đi trước, nhưng tệ 1 nỗi là chị ấy càng xinh đẹp ra, nết na, yêu và chiều chồng con, hòa nhã với đồng nghiệp, nên mọi chuyện xưa kia của chị cũng lắng xuống, không ai muốn nhắc đến. Cũng có thể, trước cái đẹp, dường như nó làm tan chảy mọi trái tim. (Hiểu nôm na, một em cave xấu, có 1 câu chuyện cảm động đến mấy, cũng chả ai thèm nghe…nhưng một em cave đẹp thì mặc nhiên mọi chuyện của nàng như một cơn mưa rào, làm ướt đẫm và tươi mới 1 vùng đất cỗi cằn).
Những ngày thường gặp nhau, chị em rất quý mến nhau, cũng có nhiều thời gian làm việc say xưa để xong tiến độ, chị em ngồi tận đến khuya mới về. Mọi thứ vẫn chỉ dừng lại ở mức độ quý mến, vì chị ấy cũng biết vị trí của mình ở đâu.
Tôi được phân trách nhiệm mảng văn hóa, văn nghệ trong Công ty (vì biết hát, biết đàn). Cả tốp ca, cả nam, cả nữ cũng đông lắm, nhưng câu chuyện bắt đầu xảy ra khi…
Hết giờ tập văn nghệ, đúng số nhọ, tôi luôn là thằng ở lại dọn dẹp, cất mic, chiến trường ở hội trường anh em bầy ra. (Mình không làm cũng chả sao cả, nhưng thấy nó bừa bộn, cấp trên nói không hay), nên thường tôi ở lại khá muộn để dọn dẹp. Chị Thủy cũng được phân công về công tác hậu cần của Công ty, nên cũng hay ở lại dọn dẹp cùng. Chuẩn bị ra về, thì tôi đi ra nhà vệ sinh của Công ty để rửa tay (nhà vệ sinh nam – nữ gần nhau, cách nhau cái tường) . Khi tôi rửa tay xong đi ra, qua nhà vệ sinh nữ, thấy chị đang đứng trước gương rửa tay… Tôi định đi, nhưng vẫn muốn nán lại chút, để lát chị ra thì dọa chị một phen.
Chị lau tay, rồi mở cửa nhà vệ sinh nữ và ngồi vào trong đó… hic, tôi như bị choáng nhẹ, một chút shock do cảm giác gây ra, khiến tôi hơi hoa mắt, tim đập mạnh hơn. Tôi mạnh dạn, bước gần tới cửa chính của nhà vệ sinh, thì nghe tiếng nước chảy trong nhà vệ sinh, tôi đoán chị đang tè… Tôi không biết nó sẽ bắn vào những vị trí nào của thành bệ bồn cầu, mà phát ra những âm thanh như vậy, tiếng chảy khá mạnh, đập vào thành trước rồi giọt giọt nhỏ tí tách dần dần rồi tắt hẳn, tiếng xé giấy để lau, rồi tiếng giật mạnh bồn cầu, tiếng đứng dậy, tiếng kéo quần… mọi âm thanh đó, khiến tôi khó thở và quên mất, mình đang đứng đâu.
Chị bước ra, khi tôi chưa kịp bàng hoàng, chị cũng khá bất ngờ (viết đến đây, mà y chang như lúc ở đó, tay chân cóng hết cả).
– Ơ, sao em chưa về à?
Giọng chị ngọt ngào!
– Dạ dạ, em chưa, em em thấy có tiếng động, đi qua nên kiểm tra, sao ai lại muộn rồi vẫn ở đây! (khoảng 9h30 tối thôi, nhưng trên cơ quan ai còn ở đó nữa).
– Vậy à, chuẩn bị về chưa? – Chị hỏi.
– Vâng, em chuẩn bị về đây.
Bỗng nhiên mất điện… toàn thành phố. Lậy chúa, thánh Ala….chuyện gì sảy ra thế này, tim tôi đập mạnh hơn, tôi cũng không kiểm soát được mình nên làm gì nữa, vì mình thích chị từ rất lâu rồi, mình ngưỡng mộ chị, vì chị rất đẹp. Chị cũng rất quý tôi, thường đứng nhìn trộm tôi hát, hoặc cổ vũ rất nhiệt tình dưới sân khấu, có lúc tôi nghĩ muốn nghĩ là chị ấy chỉ quý mến bình thường thôi…
Mình tiến nhanh đến bên chị, rồi ôm chị, hôn chị, 1 tay vội vã xoa ngực chị, ngực chị cũng rất mềm và lớn… Mọi thứ diễn ra nhanh, nhanh như lúc mất điện vậy. Chị quá bàng hoàng, không kịp phản ứng gì cả, tôi cảm nhận được vị ngọt từ miệng chị, lưỡi tôi đưa một vòng để khám phá hết toàn bộ…
Bỗng ngoài hành lang có ánh đèn pin và tiếng giầy da chát chúa trên nền nhà, tôi đoán ngay là thằng Tâm, nhân viên bảo vệ đi tuần, sao nó không đi vào lúc nào khác. Tôi rời bỏ vòng tay chị, chị cũng bối rối, chỉnh lại trang phục, lúc đó lại có điện trở lại. Tôi vội bước ra sảnh hành lang
– Đi tuần à em? – Tôi hỏi.
– Dạ dạ vâng, anh chưa về à?
– Uhm, anh vừa dọn đồ đạc tập văn nghệ của anh em, bây giờ về đây! Chú phải đi ra khu vực sân bóng ấy, khu đó khuất, mà ít đèn, phải tuần tra mạnh khu vực đó vào, có gì bất thường gọi cho anh.
– Dạ vâng!
Nói xong, thằng Tâm đi về phía sân bóng, lúc đó hồn tôi vẫn chưa về hết đến với cơ thể, lúc đó mới xấu hổ, với ngại ngùng, còn cảm thấy mình có lỗi, thấy mình ghê tởm. Chị vẫn chưa bước ra… Tôi, ra nhà xe lấy xe về trước.
Lúc sau tôi nhắn tin:
– Chị… chị đừng giận e nhé!
– …
Hồi lâu, mới thấy chị nhắn lại:
– Chị không giận đâu, nhưng đừng như vậy nữa!
Tôi vui như mở cờ trong bụng!
– Chị không giận thật chứ?
– Uhm!
Tôi nghĩ, có lẽ chị cũng thích mình nên mới không giận như vậy. Sáng hôm sau đi làm, gặp chị ở văn phòng, tôi vẫn nhận được nụ cười như hàng ngày của chị, khiến tôi rất vui.
Cũng chuẩn bị đến ngày diễn văn nghệ, chuẩn bị cho công tác hậu cần, thì kho để rượu của Công ty hiện đang để chung với món văn phòng phẩm của tôi, nên tôi có việc xuống đó, khổ nỗi cái kho nằm tít cuối sân của cơ quan, thường thì cũng không ai đến đó cả. Hôm đó là chủ nhật, sáng thức dậy, ăn sáng xong xuôi thì tôi lên kho để kiểm kê lại khối lượng văn phòng phẩm, để chuẩn bị tiếp nhận văn phòng phẩm quý mới về.
Lên đến kho thì thấy kho mở (kho được chia làm 3 gian, gian ngoài đầu chứa văn phòng phẩm, ngăn giữa chứa tài liệu, ngăn ngoài cùng chứa máy lọc rượu và vài chum rượu). Tôi tiến vào kho thì thấy tiếng động ở kho cuối, nên vào xem… là Chị.
– Chị lên kiểm tra lại rượu chuẩn bị cho liên hoan à (cơ quan em sử dụng rượu đặt riêng, cho đảm bảo, nhưng mình chả uống).
– Uhm, em đi đâu đấy?
– Em lên kiểm tra nốt chút văn phòng phẩm, sao rượu ngon chứ chị?
– Rượu cũng thơm, ủ lâu rồi, em muốn nếm không?
Tôi tiến ra phía sau chị, nhìn lén mông chị, chị mặc quần chun (kiểu quần mùa hè, mát mát, dùng để ngủ hay đi mặc ở nhà). Quần khá mỏng, tôi thấy quần lót chị hằn hẳn lên. Chị đưa tôi 1 ca rượu múc từ chum
– Em thử xem?
– Uhm, cũng thơm đó chị nhỉ (tôi nói khoác thế thôi, chứ có biết thưởng rượu đâu)
Nhấm chút rượu, mặt tôi phừng lên ngay, tuần hoàn máu nhanh hơn bình thường. Tôi vẫn nhìn chị!
– Gì mà nhìn chằm chằm thế hả?
– Đâu em nhìn chum rượu chứ? Chắc em say mất rồi!
– Ui dời, có một tí say làm sao được?
– Chị Thủy này, chị có em gái không?
– Chị á? Không, sao hỏi thế?
– Vì nếu có, chắc chạc tuổi em, (lúc đó mới về cơ quan, nên mình chưa lập gia đình nhé, đang FA, khá đập zai, kiểu chất văn phòng và có tí tài lẻ về đàn, nhạc). Thì giới thiệu cho em với, phải xinh như chị cơ!
– Ui dời, chị không có em gái rồi, chị già rồi, còn trẻ trung nữa đâu?
– Xinh như chị, các em teen theo không kịp, em thích vẻ đẹp mặn mà như vậy!
Chị tiếp tục mở các chum rượu ra để kiểm tra. Tôi đánh liều… ôm đằng sau chị (lúc ấy, tim đập quá nhanh, muốn nổ tung luôn), tôi thấy chị vẫn kiểm tra rượu, dường như không để ý đến việc của tôi. Có lẽ chị cũng thích mình nên mới để nguyên như vậy.
– Muốn thử thêm rượu ở chum này không?
– Không? Em sợ em say, lại làm bừa mất!
– Làm gì mà bừa?
Tôi ngả người chị ra, rồi bắt đầu hôn chị, chị chỉ không phản ứng lại thôi, để nguyên. Tôi luồn tay lên ngực, qua áo con, rồi đến bầu ngực. Ngực chị rất căng và lớn, nó lớn hơn cả bàn tay tôi. Tôi hôn mà tuyến nước bọt cũng ra không ngừng, nước bọt của chị thật ngọt ngào, tôi còn thấy chút vị của kem đánh răng và nước xúc miệng Literin vào sớm nay của chị.
Tôi hôn lên mái tóc, rồi vào tai chị, chị thấy buồn buồn, nên rúc đầu tránh tôi. Bất ngờ, tôi nâng bổng chị lên đùi tôi rồi kéo phăng chiếc quần chun của chị. Chị khá bất ngờ, nên có ý chống cự, ú ớ, thì tôi hôn luôn miệng chị, để chống nói bất cứ điều gì. Vừa hôn, tôi nhìn xuống phía dưới, lồn của chị rất ít lông, chỉ vài sợi lún phún thôi, ở phía dưới thì thấy mép thịt rất hồng hào. ( hic, tôi hiền và khá trầm tính, tôi cũng chưa bao giờ nói láo cả, thậm chí văng tục chửi láo, việc nói đến cơ quan sinh dục thì càng ít, chỉ mãi sau này qua 1 câu chuyện khác, nên tôi đã nói những từ ngữ liên quan đến tình dục, mà chỉ khi quan hệ thôi).
Tôi đưa tay xoa xoa, rồi kéo chị lên, đồng thời kéo dương vật của mình ra khỏi quần, ở tư thế chị ngồi lên đùi tôi, tôi lựa lựa ấn dương vật của mình vào âm đạo chị, chị ú ớ mạnh hơn, định vùng dậy để thoát khỏi tôi. Chính vì sự giằng co, chị muốn đứng dậy, còn tôi vẫn ngồi, với cái dương vật chĩa thẳng lên trời, giằng co một lúc thì … chị lại ngồi lên đúng giương vật của tôi, ở âm đạo chị cũng đã ra chút nước vì khoái cảm, nên tôi lấy tay lựa cho dương vật mình chui tọt vào âm đạo chị. Cảm giác lúc đầu hơi khô chút, vì chị chưa ra nhiều.
Chị vẫn muốn đẩy tôi ra, nên muốn ngồi dậy, cứ như vậy lại thành nhịp điệu, chị muốn đứng lên, tôi lại kéo lại thành ra, âm đạo chị cứ ôm trọn lấy dương vật tôi mà lên xuống. Cảm giác vụng trộm, cảm giác lo lắng, sợ hãi, cảm giác sung sướng đan xen nhau. Tôi đưa tay luôn lên ngực chị mà xoa nắn. Chị cũng bắt đầu mềm người ra, như đồng lõa. Tôi thấy âm đạo chị rỉ ra nhiều nước hơn, tôi thấy rất trơn, còn có cảm giác có 1 dòng chảy xuống cả bìu của mình. Uhm thì chị cũng dâm đãng thì sao, tôi cũng hư thì sao? Dâm đãng thì sao? Tôi tăng tốc và hai tay ghì chặt lấy vai chị, dương vật tôi co bóp mạnh, tôi suất ồ ạt vào âm đạo chị… Cả hai chị em giữ nguyên vị trí đó một lúc, cho đến khi dương vật tôi mềm oặt, tụt khỏi âm đạo chị.
Tôi nhấc chị ra khỏi đùi mình, lúc ấy chị kéo vội quần lền, rồi tựa vào tường, hai tay ôm lấy mặt khóc!! Mọi thứ bừng tỉnh sau một cơn mê, cơn hoan lạc, mà không biết đích là gì, tôi thấy mình tệ quá, tồi quá, sao mình lại làm vậy với chị? Chị đứng dậy, không nói điều gì, vụt ra phía cửa thật nhanh, do ở trong kho không có giấy vệ sinh nên chị cứ thế bỏ đi mà không lau âm đạo mình, nhìn qua quần, tôi thấy nó ướt và thấm ra phía ngoài quần, có lẽ là tinh dịch của tôi và nước lồn của chị hòa vào nhau.
Chị đi khỏi, không gian tĩnh mịch, mùi hương của chị còn nguyên lại trong tâm trí tôi, mùi thơm tho từ tóc chị vẫn còn vương nguyên nơi đây, vóc dáng chị, bờ môi chị… Tôi đứng như trời trồng mà không biết đây là thực hay mơ nữa. Tiếng gió xào xạc qua ô cửa phía cuối gian nhà. Tôi muốn lưu giữ mãi mãi khoảnh khắc này, khoảnh khắc mà được gần gũi người mình yêu quý nhất. Chị đẹp, thật sự rất đẹp, tôi thấy nhớ nụ cười chị.
Đứng đó hồi lâu, tôi lững thững bước ra khỏi phòng kho, mọi thứ trở lại hiện tại khi tôi thấy điện thoại của Sếp tôi gọi. Sao lại gọi giờ này nhỉ? Có chuyện quái gì không nhỉ? ……
– Alo? Anh ạ?
– Mày đang ở đâu đấy? (Sếp hay xưng hô thế).
– Em đang trên kho a à (tay run run)
– Ờ kiểm tra xong chưa?
– Em chưa?
– Uhm, anh cũng gọi để nhắc chú, mai họ còn chuyển văn phòng phẩm về.
Toát hết cả mồ hôi, cảm giác tội lỗi ấy gia tăng, ngực mình cảm thấy khá khó thở. Xong việc về phòng, liền nhắn tin cho chị:
– Chị…chị có ở đó chứ?
Tôi rất lo lắng, xen chút sợ hãi, biết đâu đó, nhỡ chuyện bị phát hiện, mình lại sa thải như chơi.
– Sao em làm như vậy với chị?
Chị trả lời, mình hình dung ra chị, khuôn mặt chị, ánh mắt của chị, mọi thứ thật hiện hữu và ấm áp biết bao. Mình nhớ nụ cười của chị.
– Em không biết nữa, em không làm chủ được bản thân, nhưng yêu một người đâu phải là cái lỗi? Chị quá xinh đẹp, trái tim em mềm yếu trước chị, em bị mất kiểm soát trước chị… em thích chị.
– Nhưng chị là người đã có gia đình, chị đã có tuổi rồi, em hãy tìm cho mình một hạnh phúc, một người con gái xứng đáng với mình.
– Nhưng em chỉ thích chị. Chị à, cuộc sống này, phải chăng luôn có những khoảng trống, khoảng trống đó, bạn đời mình không thể bù đắp được, mãi mãi là không đủ. Em không nói về việc chị phản bội ai, nhưng cảm xúc mỗi người, chỉ có một lần, một lần trong đời. Em thích chị? Điều đó sai sao?
– Chị không biết nói với em ra sao nữa. Nhưng chị không thể! Chị sẽ cảm thấy rất có lỗi với gia đình.
– Em hiểu và tôn trọng điều đó, em không bắt ép chị phải như thế nào với em. Em chỉ cần một khoảng trống nhỏ trong chị dành cho em mà thôi.
– Thôi, chuyện chúng ta nên dừng ở đây.
Tôi không nhắn lại, khi chị nói đến “chúng ta” thì có nghĩa, một nghĩa đen nào đó, chị đã thỏa hiệp, nhưng nó không rõ rệt.
Thấm thoát 2 tuần trôi qua, hàng ngày gặp chị, chị vẫn mỉm cười, và không tỏ thân thiện như trước, điều đó khiến tôi buồn lắm. Nhưng dẫu sao mình cũng có lỗi trước, mình làm như vậy cũng làm khổ tâm chị.
Hôm đó, buổi trưa, tôi làm cố, định bụng không ăn cơm trưa, để làm xong mới đi ăn. Ngồi một lúc (lúc đó mọi người nghỉ, về 05 phút). Tôi đi ra WC để rửa mặt cho tỉnh táo…. lại thấy tiếng nước chảy ở nhà Wc nữ. Hic… lại là chị, chị đang rửa cốc chén, chắc dọn cho phòng Sếp, do cô bé tạp vụ nay nghỉ.
– Ơ… chị chưa về à!
– …. Em chưa về à!
– Em chưa, em có chút việc phải làm nốt, nên chưa xong em chưa về được.
– Nay Huệ nghỉ, nên chị giúp nó dọn phòng cho Sếp. Em không ăn trưa à?
– Em không!!….
Tôi lại ngắm chị đứng, lúc đó, người lại cứng hết cả lên, máu lại dồn mạnh hơn, nói còn bị vấp…
– Chị… hôm trước, em xin lỗi nhé….
Chị quay lại, nhìn tôi.
– Quên chuyện đó đi nhé.
Tôi thất thểu, buồn bã:
– Nhưng em….
– Nhưng làm sao?
Tội lại lấy hết bình tâm, can đảm để tiến vào ôm chị. Chỉ ôm thôi, ôm thật chặt, lại một lần nữa, chị bối rối vì bất ngờ…
– Đừng ở… đây có người đấy!
Không biết các bác là nhà Thẩm du học, có phân tích được cụm từ này hay không? Đừng – ở đây có người đấy? Tôi chỉ kịp nghĩ ngắn… ý là nếu ở đây không có người thì chị sẽ không phản đối đúng không. Tôi nhanh tay, đá cánh cửa nhà vệ sinh rồi khóa trái lại (Nhà vệ sinh cơ quan em rất sạch sẽ, cũng thơm tho nữa – Các bác có ghé 1 số rạp chiếu phim, hay cơ quan nhà nước xịn xịn tí sẽ thấy).
Tôi quay chị ra, rồi hôn chị mãnh liệt, như thể chưa bao giờ được hôn, chị thì ra sức vùng vẫy, miệng thì ú ớ. Tôi vòng tay ra sau mông rồi xoa mạnh, miệng kề tai chị thì thào…
– Em nhớ chị lắm, có phải chị cũng nhớ em đúng không?
Chị chỉ nhăn nhó, dùng hay tay gỡ tay của mình ra.
Có một kình nghiệm dễ nhận ra sau này mới biết, là nếu người con gái đồng ý cho mình sờ soạn, quan hệ, thì phản ứng của họ rất yếu ớt, chứ mà kiểu không đồng ý, thì đúng là khỏe như voi, mình cũng không gồng lại mà kiểm soát được đâu.
Tôi vén hẳn áo chị lên, rồi xoa hai bầu ngực của chị, rồi vội vã cúi xuống, mút lấy hai đầu ti của chị, đầu ti của chị nhỏ nhỏ… hic, cũng lạ, không thâm như các cô gái có con khác. Quay lên, tiếp tục hôn môi chị. Tôi cũng thấy lưỡi chị đảo qua lại, nhưng kiểu phản ứng thông thường, chứ chưa rõ là thỏa hiệp. Cho đến khi, tôi kéo quần chị xuống thật nhanh, ở tư thế đứng, tôi đưa tay vào khe bướm chị, miết. Lúc đó bướm chị không ướt, có lẽ là sợ hãi.
Tôi cho hai ngón tay lên miệng, ngậm để nước bọt ngấm lên, rồi lại cho lại bướm chị, tôi đưa ra vào thật nhẹ, thật nhẹ, rồi tôi tăng tốc dần….Tiếng ọc ọc ọc… bắt đầu xuất hiện. Tôi được ngắm nhìn chị toàn phần, tôi hôn lên môi chị, hôn lên cổ chị…. Khuôn mặt chị thật sự là đang thỏa mãn, mắt chị lờ đờ đi, đôi lúc chỉ nhắm nửa mắt, hờ hờ, lòng đen mắt thì đã đi lên trên… ở trạng thái khác bình thường hoàn toàn. Miệng chị há rộng, đầu hất hẳn ra đằng sau.
Tiếng ọc ọc ọc… ngày càng lớn, tôi cảm nhận thấy nước dâm thủy của chị đang chảy ra nhiều, chảy trong khoang âm đạo của chị…..
Tôi, kéo quần mình xuống thật nhanh, lúc đó dương vật đã cứng từ lâu rồi, cạ cạ vào bướm chị, tôi đẩy khẽ vào, chị lấy hay tay đẩy ngực tôi:
– Đừng em…
Tôi đâm sâu “ót” 1 cái vào tận cùng, lúc đó người chị như một dòng điện vụt qua, khiến cả thân hình nảy lên một cái, cùng tiếng nấc “Ơ…” kéo dài. Tôi nhấp liên tục, nhấp như chưa từng được quan hệ vậy, khuôn mặt chị thật thỏa mãn, thật ám ảnh…. miệng chị cứ há thật to, đớp đớp không khí, mắt chị dường như đã đờ đẫn đi.
Tôi nói:
– Có phải chị nhớ em lắm không? Có phải chị rất nhớ em không?
Chị không trả lời.
– Chị ôm em chặt hơn đi, ôm chặt nhanh lên.
Nhưng tôi thật chị ôm rất chặt, khi tôi đề nghị như vậy, khuôn mặt chị càng lúc càng đờ đẫn….
– Chị ơi… – Tôi tăng tốc.
– Chị ơi, em xuất hết vào lồn chị nhé….
– Chị ôm chặt em đi, nhanh lên.
Chị ôm tôi chặt hơn, cũng là lúc đỉnh điểm, tôi xuất toàn bộ tinh binh bị nhốt trong đó cả tháng trời. Cả tôi và chị ôm nhau, thở dốc, thở sâu.
Tôi tập trung, nghe xem có ai ở ngoài hay không, kéo khẽ cánh cử nhà vệ sinh, lấy giấy vệ sinh đưa chị. Chị xé 1 đoạn, rồi gấp lại, đưa xuống bướm, lau lau, rồi xòe tay xin thêm mình… Mình xé thêm đưa cho chị. Chị vứt vào bồn cầu, nhìn mình, nửa oán trách, nửa thỏa mãn. Đó có thể nói là những giai đoạn làm tình cảm xúc nhất nhì mà sau này đoàng hoàng mình không bao giờ có lại được nữa.
Mình bảo chị ra trước, nếu có không có người thì nhắn tin để em ra (Đúng kiểu ăn trộm, ăn vụng). Lúc sau chị nhắn tin:
– Ra đi… – Cụt ngủn, chắc giận mình.
Mình vừa bước ra khỏi phòng nữ, thì gặp ông Lâm bước tới…
Mình vừa bước ra khỏi phòng nữ, thì gặp ông Lâm bước tới, (sư cha nó…) lần nào mò ra cũng gặp một cụ, hết cả hồn. Ông ta lại thấy mình bước ra từ nhà vệ sinh nữ, mà trước đó 3 phút, lại thấy bóng chị ở khu vực nhà xe. Thật là hết chỗ nói.
– Ơ anh chưa về à? (Ông này làm ở phòng Kỹ thuật)
– Anh đi nửa đường, mới nhớ quên chìa khóa nhà, nên quay lại lấy, sao về muộn thế? (Ánh mắt có vẻ dò hỏi).
– À em dọn chút đồ, nên vừa đi rửa tay, bên phòng nam không có sữa rửa tay, nên em sang bên phòng này lấy.
– Uhm, về thôi, anh lên lấy khóa cũng về luôn.
Tôi bước thật nhanh ra nhà xe, tim thì đập loạn lên. Trời nắng, dưới những đám mây trắng khủng lồ bay lơ lửng trên trời, khung cảnh đó thật “lãng mạn”, tôi thấy trên đó, hình ảnh của chị đang cười với tôi.
Khi về đến nhà, tôi nghĩ đến chị rất nhiều, nhưng tôi không dám nhắn tin cho chị, vì chị đang ở nhà, để chồng thấy thì chết dở, lúc đó lại làm khó chị. Nhưng tôi rất muốn chút thông tin từ chị, vì không biết là chị giận hay là không nữa. Cứ trằn trọc chả ngủ được, rồi đồng hồ báo thức lại kêu, tôi vơ tay tắt đi, lại đến giờ đi làm. (Từ chỗ tôi ở lên văn phòng cũng không xa, chỉ khoảng 3km).